Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ một chút về quá trình tôi mày mò làm một cái game “unlock” đơn giản. Chuyện là dạo này cũng hơi rảnh rỗi, ngồi lướt web mãi cũng chán nên tôi nghĩ hay là mình thử làm một cái gì đó mới mẻ xem sao.
Bắt đầu ý tưởng và chuẩn bị
Tôi thì không phải dân chuyên game gì đâu, code cũng chỉ biết sơ sơ thôi. Thế nên ý tưởng ban đầu cũng rất chi là đơn giản: làm một cái game mà người chơi phải tìm ra cách “mở khóa” một cái gì đó. Có thể là một cánh cửa, một cái hòm báu, hay đơn giản là qua một màn thử thách.
Nghĩ đi nghĩ lại, tôi quyết định làm một cái game “unlock” bằng mật khẩu. Đơn giản nhất quả đất rồi! Công cụ tôi chọn là Python, vì nghe nói nó dễ học, dễ viết, lại có nhiều thư viện hỗ trợ, dù thực ra với cái game bé tẹo này thì cũng chẳng cần thư viện gì cao siêu.
Đầu tiên, tôi mở cái trình soạn thảo code lên, tạo một file mới. Cảm giác cũng hơi hồi hộp xen lẫn thích thú, như kiểu sắp khám phá ra một vùng đất mới vậy.
Quá trình thực hiện từng bước
Bước một, tôi nghĩ xem cái “khóa” của mình là gì. À, là một chuỗi mật khẩu bí mật. Tôi tự đặt ra một mật khẩu, ví dụ như “buoitoigian”. Cái này thì mình phải nhớ để lát nữa còn kiểm tra.
Tiếp theo, tôi phải làm sao để người chơi có thể nhập mật khẩu vào. Python có cái hàm input()
tiện lợi cực kỳ. Tôi viết một dòng lệnh để hiển thị thông báo “Hãy nhập mật khẩu:” rồi chờ người chơi gõ vào.
Sau khi người chơi nhập xong, cái quan trọng là phải so sánh cái họ nhập với cái mật khẩu “buoitoigian” mà tôi đã đặt sẵn. Chỗ này thì dùng lệnh if else
thôi. Nếu đúng, thì màn hình sẽ hiện ra thông báo “Chúc mừng! Bạn đã mở khóa thành công!”. Còn nếu sai, thì hiện ra “Mật khẩu sai rồi! Thử lại nhé.”
Lúc đầu làm xong thấy nó chạy được cũng vui vui. Nhưng mà chơi một lần là hết, nếu nhập sai thì chương trình cũng tắt luôn. Thế thì chán quá! Tôi quyết định phải cho nó lặp lại. Nghĩa là nếu nhập sai, người chơi có cơ hội nhập lại, cho đến khi nào đúng thì thôi, hoặc là họ chán quá bỏ cuộc.
Thế là tôi lại mày mò thêm vòng lặp while
. Tôi đặt một biến cờ, ví dụ unlocked = False
. Khi nào unlocked
vẫn là False
thì vòng lặp cứ chạy, cứ cho nhập mật khẩu. Nếu nhập đúng thì tôi đổi unlocked
thành True
, thế là vòng lặp dừng, game kết thúc với thông báo chiến thắng.
Để cho nó có vẻ “game” hơn một chút, tôi có thêm vài dòng giới thiệu lúc bắt đầu, kiểu như “Chào mừng đến với trò chơi Mở Khóa Bí Mật!”. Rồi lúc kết thúc, ngoài thông báo chiến thắng, tôi cũng thêm một dòng “Cảm ơn đã chơi!” cho nó lịch sự.
À, có một lúc tôi còn nghĩ hay là mình làm khó hơn, ví dụ giới hạn số lần nhập sai. Nếu sai quá 3 lần là “game over”. Nhưng rồi lại thôi, mục tiêu của tôi là làm cho nó chạy được cái đã, mấy cái phức tạp tính sau. Cứ đơn giản mà hiệu quả là được.
Kết quả và cảm nhận
Cuối cùng, sau một buổi chiều hì hục, cái game “unlock” siêu đơn giản của tôi cũng hoàn thành. Nó chẳng có đồ họa gì đặc sắc, âm thanh cũng không, chỉ toàn chữ là chữ. Nhưng mà cảm giác tự mình tạo ra một cái gì đó, dù nhỏ bé, nó vẫn rất là thích thú.
Tôi gọi mấy đứa cháu ở nhà ra chơi thử. Chúng nó gõ gõ một hồi, đứa thì đoán mò, đứa thì hỏi gợi ý. Lúc có đứa nhập đúng mật khẩu, hét lên sung sướng, tôi cũng thấy vui lây.
Qua cái lần thực hành này, tôi thấy việc học đi đôi với hành nó quan trọng thật. Cứ mạnh dạn thử, sai thì sửa, rồi dần dần mình sẽ hiểu ra vấn đề. Cái game này tuy nhỏ, nhưng nó cũng giúp tôi ôn lại mấy kiến thức cơ bản về lập trình, và quan trọng hơn là nó cho tôi niềm vui khi hoàn thành một sản phẩm do chính tay mình làm ra.
Đó là toàn bộ quá trình tôi “unlock game” của riêng mình. Hy vọng chia sẻ này cũng mang lại chút cảm hứng gì đó cho mọi người. Cứ bắt đầu từ những cái nhỏ nhất, biết đâu sau này lại làm được những điều lớn lao hơn thì sao!