Ấy, cái bọn trẻ bây giờ ấy, suốt ngày cắm mặt vào cái điện thoại, chúng nó chơi cái gì ấy nhỉ, cá cược, cá độ gì đấy. Mà chúng nó cứ bảo nhau tìm “nhà cái uy tín“, “nhà cái uy tín” là cái gì? Có phải cái nhà to, chắc chắn, không sợ mưa gió gì không? Mà tìm làm gì, nhà nào chả là nhà, miễn là ở được, che nắng che mưa là tốt rồi.
Mấy đứa cháu tôi nó giải thích, “nhà cái uy tín” là cái chỗ chơi cá độ trên mạng ấy, mà phải uy tín, tin tưởng được, không thì mất tiền. Nghe mà đau cả đầu, tiền không lo làm ăn, lại đi cá với chả độ, rồi lại sợ mất. Mà mất thật đấy, thằng cu Tí con nhà bà Sáu đầu làng ấy, chơi cái gì mà mất cả mấy chục triệu, giờ nợ nần chồng chất. Thế nên, cái gì mà chả phải cẩn thận, “nhà cái uy tín” gì thì cũng phải xem xét kỹ càng.
Tôi hỏi chúng nó, thế làm sao biết “nhà cái uy tín” hay không? Chúng nó bảo có nhiều cách lắm, nào là xem giấy phép, xem người ta chơi có đông không, nạp tiền, rút tiền có nhanh không. Nghe mà lùng bùng lỗ tai, tôi có hiểu gì đâu. Mà chúng nó cứ nói mấy cái từ gì mà “giấy phép”, “game thủ” rồi thì “slot game”, “thể thao” rồi lại “xổ số”, “hoàn trả”. Nghe mà hoa cả mắt chóng cả mặt, thôi, tốt nhất là tránh xa mấy cái trò đỏ đen này ra cho lành.
Cơ mà, nói đi cũng phải nói lại, cái thời buổi này, kiếm đồng tiền khó lắm, nhiều đứa nó muốn kiếm tiền nhanh, nên mới lao vào mấy cái trò cá cược này. Cũng may mà có mấy đứa biết tìm “nhà cái uy tín” đấy, không thì lại mất tiền oan. Mà tìm “nhà cái uy tín” cũng không dễ đâu nhé, phải tìm hiểu kỹ lắm, lên mạng mà xem người ta nói gì, rồi hỏi han kinh nghiệm, chứ không phải cứ thấy quảng cáo hay là tin đâu.
Tôi thấy chúng nó bảo, muốn tìm “nhà cái uy tín” thì phải xem mấy cái này này:
- Cái “giấy phép” gì đấy, phải có thì mới tin được.
- Xem có nhiều người chơi không, đông người chơi thì chắc là uy tín.
- Nạp tiền, rút tiền có nhanh không, nhanh thì mới tốt, chậm là có vấn đề.
- Xem người ta đánh giá thế nào, tốt thì chơi, xấu thì thôi.
- Thấy bảo có mấy cái khuyến mãi gì đấy, kiểu như cho thêm tiền ấy, nhưng mà cũng phải cẩn thận, không lại bị lừa.
Đấy, chúng nó bảo thế, tôi cũng chỉ biết thế thôi. Mà nói thật, tôi thấy mấy cái trò này may rủi lắm, chẳng biết đâu mà lần. Tốt nhất là cứ làm ăn chân chính, có làm thì mới có ăn, chứ trông chờ vào mấy cái trò đỏ đen này thì có ngày ra đê mà ở.
Mà cái bọn lừa đảo bây giờ nó tinh vi lắm, nó giả mạo “nhà cái uy tín” nhiều lắm, nên là phải cẩn thận, đừng có ham hố mấy cái khuyến mãi to, hay là thấy quảng cáo rầm rộ mà tin. Cứ phải tìm hiểu kỹ vào, không thì tiền mất tật mang đấy.
Tôi nhớ hồi xưa, ở làng tôi, có mấy ông ham mê cờ bạc, lô đề, bán cả nhà cả đất, vợ con nheo nhóc. Đấy, cờ bạc nó hại người ta thế đấy, nên là tốt nhất là tránh xa nó ra. Cứ chịu khó làm ăn, tích cóp, rồi cũng có ngày đủ ăn đủ mặc, chứ đừng có mơ mộng làm giàu nhanh chóng, dễ sa ngã lắm.
Tóm lại là, “nhà cái uy tín” hay không thì tôi cũng không rành, nhưng mà theo tôi thấy, cờ bạc là bác thằng bần, tốt nhất là tránh xa nó ra. Còn ai muốn chơi thì phải tìm hiểu kỹ vào, đừng để bị lừa. Đấy, tôi chỉ biết khuyên thế thôi, còn nghe hay không là tùy mọi người. Mà tốt nhất là đừng có chơi, khổ lắm!