Chào mọi người, nay tôi lại ngoi lên chia sẻ một chút về cái dự án nho nhỏ mà tôi mới lọ mọ làm gần đây, tên nó là “gavangtv”. Nghe thì có vẻ to tát ghê gớm, nhưng thực ra thì nó cũng đơn giản thôi, chủ yếu là tự mình mày mò cho vui ấy mà.

Bắt đầu từ đâu?

Chuyện là dạo này tôi cũng có chút thời gian rảnh, công việc chính thì nó cứ đều đều, không có gì đột phá lắm. Thế là tay chân nó lại ngứa ngáy, muốn làm cái gì đó mới mới một tí. Lướt qua lướt lại trên mạng thì thấy nhiều anh em chia sẻ mấy dự án tự chế hay ho, tôi cũng máu me làm theo. Cái ý tưởng “gavangtv” này nó cũng nảy ra tình cờ thôi, kiểu như mình muốn có một cái gì đó hiển thị thông tin linh tinh, mà lại mang dấu ấn cá nhân một chút.

Quá trình thực hiện từng bước một

Đầu tiên, tôi bắt đầu đi lùng sục linh kiện. May mắn là trong nhà còn sót lại vài món đồ cũ có thể tận dụng được.

  • Tìm kiếm phần cứng: Tôi tìm được một cái màn hình máy tính cũ không dùng nữa, vẫn còn chạy tốt. Rồi một con Raspberry Pi 3 cũ kỹ nằm phủ bụi trong góc tủ. Mấy thứ này là cốt lõi rồi.
  • Chuẩn bị phần mềm và cài đặt: Cái này thì tôi cũng không rành lắm đâu. Chủ yếu là lên mạng tìm hướng dẫn. Tôi cài cho con Pi một hệ điều hành nhẹ nhàng, rồi tìm cách cho nó hiển thị được nội dung lên màn hình. Ban đầu cũng loay hoay mãi, nào là config màn hình, nào là cài driver, rồi thiết lập mạng cho nó nữa. Mất cả buổi chiều chỉ để cho nó lên hình được cái đã.
  • Nghĩ xem cho nó chiếu cái gì: “gavangtv” mà, thì phải có gì đó liên quan đến “gà vàng” chứ nhỉ. Tôi nghĩ đơn giản là cho nó hiển thị mấy cái hình ảnh, hoặc video ngắn vui vui. Tìm được mấy cái ảnh gà con dễ thương, rồi vài video clip ngắn về mấy chú gà đi kiếm ăn. Cứ đơn giản vậy thôi, không cầu kỳ phức tạp.
  • Lắp ráp và hoàn thiện sơ bộ: Tôi kiếm một cái hộp nhựa cũ, khoét vài lỗ để đi dây cho gọn gàng. Rồi gắn màn hình, Pi vào đó. Trông nó cũng không được đẹp mắt cho lắm, kiểu đồ tự chế mà, nhưng mà chạy được là vui rồi. Cắm điện, chờ nó khởi động. Ui chao, lúc nó hiện lên được mấy cái ảnh gà vàng, tôi cũng thấy khoái khoái trong bụng.

Kết quả và cảm nhận

Sau mấy ngày lọ mọ, cuối cùng cái “gavangtv” của tôi cũng hoạt động được. Nó chỉ đơn giản là một cái màn hình nhỏ, chiếu mấy cái ảnh và video lặp đi lặp lại. Chẳng có gì cao siêu cả, nhưng mà đó là thành quả mình tự mày mò làm ra.

Cái được lớn nhất là có thêm một chút kinh nghiệm vọc vạch mấy đồ điện tử này. Với lại, trong quá trình làm, tôi cũng học được cách kiên nhẫn hơn khi gặp lỗi. Nhiều lúc cài cắm mãi không được, cũng nản lắm chứ, nhưng rồi lại cố tìm cách khác. Cảm giác khi tự mình giải quyết được một vấn đề nó cũng thú vị phết.

Cái “gavangtv” này thì chắc tôi để ở góc làm việc, thỉnh thoảng liếc qua nhìn mấy con gà vàng cho nó vui mắt, xả stress cũng tốt. Nó không phải là một phát minh gì vĩ đại, nhưng đối với tôi thì nó là một kỷ niệm vui, một trải nghiệm thực tế mà mình đã bỏ công sức ra làm.

Cũng giống như hồi xưa tôi mới tập tành làm mấy thứ linh tinh khác vậy. Ban đầu thì vụng về, sai lên sai xuống. Nhớ có lần tôi thử sửa cái quạt điện cũ, tháo tung ra xong lắp vào không được, loay hoay cả buổi trời. Cuối cùng cũng xong, dù nó chạy không được êm như trước, nhưng mà cảm giác tự mình làm được nó khác hẳn. Hay như cái đợt tôi phải chuyển nhà, đồ đạc bề bộn, một mình sắp xếp, dọn dẹp. Mệt thì mệt thật, nhưng khi mọi thứ vào guồng, nhìn căn phòng mới gọn gàng, sạch sẽ, lòng cũng thấy nhẹ nhõm hơn nhiều.

Nói chung, việc tự tay làm một cái gì đó, dù nhỏ nhặt, nó mang lại niềm vui và sự hài lòng rất riêng. Chia sẻ với mọi người một chút quá trình của tôi như vậy, hy vọng mọi người cũng có những dự án tự tay làm thú vị nhé!