Nói về cái chữ “uy tín” bây giờ thấy nó xa xỉ thật sự các bác ạ. Kiếm được cái gì đáng tin bây giờ khó như mò kim đáy bể. Cứ như chuyện đi taxi vậy đó.

Chuyện bắt taxi đêm hôm

Tôi nhớ có đợt đi công tác về khuya, sân bay vắng hoe. Gọi xe công nghệ thì không có tài nào nhận. Thế là phải ra ngoài vẫy taxi truyền thống. Lúc đó cũng hơi rén, sợ gặp phải xe dù, hét giá trên trời hay đi lòng vòng câu giờ.

May sao gặp được một bác tài trông mặt cũng hiền lành, đứng tuổi. Lên xe thấy đồng hồ tính tiền chạy cũng chuẩn, đường đi cũng không có vẻ gì là lạ. Bác ấy còn bắt chuyện hỏi han, kể mấy chuyện vui vui dọc đường làm mình cũng thấy yên tâm hẳn. Tới nơi giá cước hợp lý, trả tiền xong bác còn cảm ơn rối rít. Đấy, tìm được một chuyến xe “uy tín” như thế thôi mà cũng thấy mừng.

Mà không phải lúc nào cũng may mắn vậy đâu.

Có lần khác, cũng taxi, mà gặp ông tài trẻ măng, phóng như bay, lạng lách muốn rớt tim ra ngoài. Tới nơi hét giá gấp đôi bình thường. Mình thắc mắc thì ảnh còn gân cổ lên cãi. Thôi thì đêm hôm, người tỉnh người say, cũng không muốn đôi co nhiều, đành bấm bụng trả cho xong chuyện.

Tìm “nhà cái uy tín” cũng thế thôi

Nghĩ lại thấy cái việc tìm một chỗ chơi bời, giải trí đáng tin cậy, như mấy ông hay gọi là “nhà cái uy tín” ấy, nó cũng na ná cái chuyện bắt taxi vậy. Quảng cáo thì đầy rẫy, trang nào cũng tự nhận mình là số một, là an toàn, là minh bạch.

  • Nhưng mà thực hư thế nào thì ai biết được?
  • Nạp tiền vào dễ chứ lúc muốn rút ra có khi lại khó khăn đủ đường.
  • Chưa kể mấy kèo dụ, khuyến mãi ảo câu người chơi.

Tôi thì cũng không máu mê gì mấy cái này lắm. Nhưng mà nghe bạn bè kể, rồi đọc trên mạng thì cũng thấy nhiều vụ lừa đảo rồi. Tiền mất tật mang, lúc đấy kêu ai?

Nói chung là thời buổi này, làm cái gì cũng phải cẩn thận. Từ chuyện đi cái taxi cho đến mấy cái trò giải trí trên mạng. Cái chữ “uy tín” nó quan trọng lắm. Mất công tìm hiểu kỹ một chút còn hơn là nhắm mắt đưa chân rồi lại ôm cục tức vào người.

Thôi thì cứ chọn mặt gửi vàng, cái gì mình thấy chắc chắn, an tâm thì hẵng tham gia. Chứ đừng nghe lời đường mật mà lao vào, mệt lắm.