Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ một chút về cái quá trình tôi tìm hiểu, hay nói đúng hơn là cái sự tò mò của tôi, về một chủ đề khá là… à… nhạy cảm mà dạo gần đây tôi thấy người ta nhắc tới: ‘phim sex tây ban nha’.

Ban đầu, nói thật là tôi cũng có chút tò mò, kiểu muốn biết xem nó là cái gì, tại sao lại có người tìm kiếm. Tôi nghĩ bụng, chắc là có cái gì đó đặc biệt lắm đây. Thế là tôi bắt đầu bằng việc… dừng lại một chút.

Đúng vậy, tôi không có lao đầu vào tìm kiếm ngay. Tôi tự hỏi, liệu cái việc này có thực sự mang lại giá trị gì không? Mình đang muốn tìm hiểu cái gì ở đây? Là văn hóa Tây Ban Nha à? Hay là một khía cạnh nào đó của ngành công nghiệp người lớn mà mình chưa biết? Hay đơn giản chỉ là sự tò mò nhất thời, dễ bị dẫn dụ bởi những cái tiêu đề giật gân?

Sau một hồi tự vấn, tôi quyết định là mình cần phải tiếp cận một cách… thận trọng hơn. Thay vì gõ thẳng cái cụm từ đó vào thanh tìm kiếm, tôi thử nghĩ xem có cách nào để hiểu về cái “sự quan tâm” này một cách gián tiếp không.

Tôi bắt đầu bằng việc đọc một vài bài viết, không phải về nội dung phim cụ thể, mà là về các xu hướng tìm kiếm trên mạng, hoặc các phân tích xã hội học (nếu có) liên quan đến các chủ đề tương tự ở các quốc gia khác nhau. Tôi muốn hiểu cái “bối cảnh” hơn là lao vào cái “nội dung”.

Quá trình này diễn ra như sau:

  • Bước 1: Xác định lại mục tiêu. Tôi không tìm để “xem”, mà tìm để “hiểu” tại sao một chủ đề như vậy lại nổi lên.
  • Bước 2: Sử dụng các từ khóa tìm kiếm rộng hơn, mang tính học thuật hoặc phân tích hơn. Ví dụ như “xu hướng tìm kiếm nội dung người lớn theo quốc gia” hoặc “ảnh hưởng văn hóa trong ngành công nghiệp phim người lớn”. Tất nhiên là bằng tiếng Anh hoặc các ngôn ngữ tôi biết, chứ không chỉ chăm chăm vào tiếng Việt.
  • Bước 3: Đọc lướt và chọn lọc thông tin. Nhiều kết quả không liên quan, hoặc quá tập trung vào cái mình không muốn xem. Tôi cố gắng tìm những bài phân tích, những con số thống kê, hoặc những nhận định từ các chuyên gia (nếu có).

Và rồi tôi nhận ra một điều. Cái việc tìm hiểu này nó cũng không mang lại nhiều giá trị thực tế cho cuộc sống hay công việc của tôi. Nó chỉ làm tốn thời gian và có thể dẫn mình vào những nội dung không lành mạnh, thậm chí là độc hại. Cái sự tò mò ban đầu nhanh chóng bị thay thế bởi cảm giác “ờ, thì ra cũng chỉ có vậy”.

Kết quả cuối cùng của “thực hành” này là gì?

Tôi quyết định là không nên phí thời gian và tâm trí vào những thứ như vậy. Thay vì đào sâu vào một chủ đề có phần tiêu cực và vô bổ, tôi chuyển hướng sự tò mò của mình sang những lĩnh vực khác tích cực hơn, ví dụ như tìm hiểu về lịch sử nghệ thuật Tây Ban Nha, hoặc ẩm thực của họ chẳng hạn. Những cái đó rõ ràng là mang lại nhiều kiến thức và niềm vui bổ ích hơn nhiều.

Nói chung, đôi khi cái sự tò mò nó dẫn mình đi lung tung lắm, nhưng quan trọng là mình biết dừng lại đúng lúc và chọn cái gì tốt cho bản thân. Đó là “thực hành” của tôi về cái chủ đề này. Có thể nó không giống như những gì mọi người mong đợi khi đọc tiêu đề, nhưng đó là sự thật quá trình của tôi. Hy vọng chia sẻ này cũng có chút gì đó để mọi người tham khảo.